Trang

Tổng số lượt xem trang

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

K29 một thời và nhớ mãi

Một thời ở Đà Lạt

k29 - Lịch sử

K29 Đà Lạt

K29 Đà Lạt

K29 - lịch sử

K29 - lịch sử - Đà Lạt

K29 - lịch sử - Đà Lạt

Kỷ niệm một thời

Ngõ 4 khối 12 Trường Thi

Giá sách

Tập giảng

Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011

ƯỚC ĐƯỢC LÀM GÀ

Kiếp sau xin chớ làm người
Làm con gà trống giữa đời tự do
Sáng ra thì gáy o o 
Cả ngày đạp mái không lo mất tiền
Lúc chết thì sướng hơn tiên
Được người kính cẩn dâng lên bàn thờ

ĐỘI MÚA K47

Thứ Ba, 8 tháng 11, 2011

NHỚ TRƯỜNG SA

Ở trường vinh em nhở trường sa
Nơi câu ca làm mát lòng xứ sở
Anh cứ bảo làm sao em không nhớ
Khi mùa đông là rụng kín chân trời

Khi mùa đông cắt nhỏ ánh sao đêm
Để vương vấn càng thêm lòng vương vấn
Giọng anh bảo những cái nhìn vô tận
Giữa đất trời vời vợi biển trường sa

Có le lúc này anh càng nhớ khúc ca
Vóc dáng mùa đông dưới cành hoa sữa
Còn em đó không quên vòng ốc lửa
Rộn niềm tin hơi ấm giữa đại dương

Ở trường vinh anh vẫn nhơ vẫn thương
Em nhớ bài ca chia tay hò hẹn
Em nhớ cả những điều chưa biết đến
Như trong mơ liên tưởng hóa tâm hồn

Cuộc đời này như những nụ hôn
Để anh và em như làn môi đỏ
Em ước vậy em nhắn qua hồn gió
Đến cùng anh nơi biển đảo mây trời

Cuộc đời này không chỉ nhớ không thôi
Càng nhớ càng thương càng biết yêu biết gét
Và biết cả tâm hồn hổ thẹn
Giữa mênh mang hồn sóng thật trên đời

Tuổi học trò với bao nỗi đầy vơi
Nhưng với niềm tin thì không hề vơi cạn
Một phút cho anh phút thầy phút bạn
Phút cho tinh yêu và cuộ sống sau này

Hai phương trời ta cố gắng dựng xây
Anh nhớ quê hương đừng quên tay súng
Em cũng vậy giữa xô bồ cuộc sống
Đến giảng đường em càng nhớ trường sa.
                                                     (ST)

ĐỪNG HỨA NGHE ANH

Anh đừng hứa không bao giờ phụ bạc
Yêu em hoài trời đất có đổi thay
nguyện một đời anh chỉ em thôi
khi xã cách là khi anh phản bội
                    
Anh hứa chi cho lòng em đau khổ
Có bao giờ chung thủy nghe anh
Có bao giờ anh giữ mãi chân tình
Hay chốc lát chôn vùi người con gái

Em chỉ mông mình yêu nhau là đủ
Thật chân thành không gian dối lừa nhau

CẦU CHO ANH

Ngày mai đây gặp nhau giữa đường đời
Cũng đừng trách kẻ dối dan này nữa
Em vẫn nén những niềm đau chan chứa
Bởi ngày xưa môi trót đã nói rằng
Nếu một ngày anh thuộc về người khác
Em mỉm cười định mệnh phải không anh
Dẫu tình yêu là phải biết đấu tranh
Song tự nguyện em sẽ dang cờ trắng
Dù mai này dẫu bị lãng quên
Puskin luôn cùng em thầm nhắc
Em yêu anh chân thành đằm thắm
Cầu cho anh được người tình như em đã yêu anh 

Nỗi đau ngọt ngào

Anh ra đi không một lời ước hẹn
Để lòng em vẫn đợi vẫn chờ
Tình yêu đầu mang bao kỷ niệm
Để ngọt ngào khắc mãi trong tim
Có nỗi đau làm tim ta biết hát
Có niềm vui lại chua chát lệ rơi
Tiếng nói nụ cười hôm qua vẫn đó

Nói với anh


Em khao khát một lần anh nghe được
Tiếng con tim em lặng lẽ thét gào
Hạnh phúc mảng như day đàn thứ 6
Em chi li góp nhặt những ngọt ngào
Dây tình nào không vài ba dấu nối
Có nhiều đêm em ngơ ngẩn về  nhà
Nghe cồn cào dư vị tháng ngày qua
Chọn lưa gấp trăm lần rung động
Sống bên nhau chưa hẳn thuộc về nhau
Phía tương lai là vô vàn dấu hỏi
Sao quanh co chưa chọn được câu nào
                                                (ST)

MỘT LỜI XIN LỖI MẸ

Khi con biết nhận ra thì đã muộn
Sự việc kia chẳng cứu chữa nữa rồi
Con đua đòi lao vào những cuộc chơi
Những canh bạc đỏ đen không ngày tháng

Con đâu biết những trưa hè đầy nắng
Mẹ một mình cày cấy giữa đồng sâu
Con đâu biết những buổi sáng mưa ngâu
Cha khoác áo đi làm dù rét mướt

Con đâu biết những đồng tiền con có được
Là mồ hôi nước mắt của mẹ già
Con quên rồi những buổi sáng mưa xa
Trời mưa lớn cả nhà mình dột hết

Con đâu biết trở trời là Mẹ mệt
Nhưng vẫn đi làm để dành dụm cho con
Mẹ! Mẹ ơi giờ con thấy cô đơn
Thấy ân hận con trách mình nhiều lắm

Con xin hứa từ nay con cố gắng
Xóa ván kia để đánh lại từ đầu
Con sẽ không xa đọa những đêm thâu
Sẽ không biết thế nào là trốn học

Để con sẽ không bao giờ phải khóc
Phải ân hận vì những việc con làm
Con sẽ lại là một thằng con ngoan
Là thằng bé mà cả nhà thương nhất

Con xin hứa lần này con nói thật
Một lần thôi con xin Mẹ tin con
Để nhà mình sẽ ngày một vui hơn
Và MẸ sẽ mỉm cười vì hạnh phúc.
Đứa con hư hỏng.

Tự tay mình con phá đi tất cả
Thì chính là con phải làm lại để thành người.
                                (ST)

THỬA RUỘNG BA BỜ

Thư vợ: Thửa ruộng Ba Bờ cạnh dốc Mông
Từ dạo anh đi, ruộng bỏ không
Cỏ mọc tùm lum, không ai cuốc
Em để họ cày, có được không?

Thư chồng: Thửa ruộng Ba Bờ cạnh dốc Mông
Của ông, để đó, mặc kệ ông!
Nếu để họ cày, gieo khác giống
Ông về, hỏng ruộng, chết với ông!

        Thư vợ: Thửa ruộng Ba Bờ cạnh dốc Mông
“Tấc đất, tấc vàng” chớ bỏ không
Thời buổi bây giờ nhiều giống mới
Cu, cò về đậu, có sướng không?

Thư chồng: Thửa ruộng Ba Bờ cạnh dốc Mông
Ở nhà gắng giữ, nếu chẳng xong
Thôi thì hãy tạm cho thầu khoán
Hẹn họ ông về trả lại ông

       Thư vợ: Thửa ruộng Ba Bờ cạnh dốc Mông
Cho thầu nhưng họ muốn làm không
Anh hãy mau về lo canh tác
Nếu chậm, e về, ruộng mất tong

Thư chồng: Thửa ruộng Ba Bờ cạnh dốc Mông
Ở nhà, nếu để ruộng mất tong
Khi về, ông tậu thêm ruộng mới
Lúc đó, coi chừng chớ trách ông!

       Thư vợ: Thửa ruộng Ba Bờ cạnh dốc Mông
Vắng anh, lắm kẻ đến dòm trông
Anh cứ yên tâm, em sẽ giữ
Đùa tí cho vui, để thử lòng.

                                             (ST)

Nhỏ – To


Đất nước nhỏ có Thủ đô to
Thủ đô to có những con đường nhỏ
Con đường nhỏ có những ngôi nhà to
Ngôi nhà to có những con bồ nhỏ
Con bồ nhỏ của những xếp to
Xếp to có chiếc cặp nhỏ
Trong chiếc cặp nhỏ có dự án to
Dự án to mà hiệu quả thì nhỏ
Hiệu quả nhỏ mà thất thoát thì to
Thất thoát to mà trách nhiệm thì nhỏ


TÌNH MÀY - TAO

Bây giờ ghế ít, mông nhiều
Hãy nghe Tao nói những điều sau đây:
Việc ăn là việc của Tao
Việc suy, việc nghĩ, Tao giao cho Mày
Việc Tao là ký suốt ngày
Thực thi công việc thì Mày giúp Tao
Lên rừng xuống biển gian lao
Đã suy nghĩ kỹ, Tao giao cho Mày
Đi Tây, đi Nhật đó đây
Mở rộng tầm mát, việc này nhường Tao
Năm nay Tao đã bảy hai
Nhưng thiếu người tài  lãnh đạo như tao
Nếu ai có hỏi vì sao?
Về hưu, chuyện vặt, Tao giao cho Mày
Thư ký trẻ đẹp văn hay
Nếu mày tuyển được thì Mày nhường Tao
Hôm nay kiểm điểm cấp cao
Nhưng Tao bị ốm, Tao giao cho Mày

Trên trời có triệu vì sao
Nhưng không sánh được tình Tao và Mày

BÂY GIỜ SỐNG CŨNG NHƯ KHÔNG

Bây giờ sống cũng như không
Đã qua các kiếp làm chồng, làm cha
Cho dù sống mãi đến già
Cho dù béo tốt cũng là phí toi
Bây giờ pháo đã tịt ngòi
Gia tài còn lại chỉ vòi nước trong

Thượng tầng tóc bạc như vôi
Hạ tầng còn lại chỉ vòi nước trong

Thượng tầng tóc đã nhuộm xanh
Hạ tầng còn lại củ hành đã khô
                  
Ra đường sợ nhất ô tô
Về nhà sợ nhất: vợ vồ lấy …(chim)

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

Thứ Hai, 7 tháng 11, 2011

KHÔNG CÓ ĐỀ

Tau ở bên ni tau nhớ mi
Nhớ mi nên phải bước cẳng đi.
Không đi mi nhủ răng không đến
Đến mi lại nhủ đến mần chi
Mần chi tau mần chi được
Mần được chi thì tau đền mần chi


Tau ở bên ni tau nhớ mi
Nhớ mi bên nớ nhớ lạ ri
Ngái ngôi chi mô mà nỏ chộ
Răng rứa? tụi tau trách mần chi


Tau ở lộ mô nỏ nhớ mi
Mà giừ ngái quá biết mần chi
Tau chui vô nét tìm mi đó
Giáp mặt đây rồi vui cách chi


Mi chui vô nét tim khi mô?
Có gửi cho tau cá gộ không?
Mà giừ trốc cúi còn hay dức
Chộ mi nhớ nữa, học hết vô!


Mi chộ thằng mô học hết vô
Hắn ngài cao thấp ở chộ mô?
Nhơ tau ba láp đừng nói trạng
Biết tỏng mi rồi ô hô hô

Bà trợn, bà trạo mi nói răng
Ngái ngôi cách nớ biết mần răng
Nỏ chi cũng nói tau ba láp
Ngoài đàng, ngài cười: hai cái răng

Quê choa nứa đó vui ả hầy
Choa cứ bốp chát kệ cha choa
Ả em ngái ngôi giừ xáp mặt
Bên nớ, bên ni họp sum vầy

Cha tổ mi hè vui qua ta
Tau mần thơ mãi mà không ra
Đọc thơ mi post cười bể bụng
Thôi chao về choa tắm ao choa

Ao chao tắm mặc kệ choa
Bây lang thang mãi tìm nỏ ra
Bay ăn bơ sứa răng nhớ được
Choa cơm chan rau muống có quả cà

Cà thì có cuống, cá có đuôi
Thân thương giọng nghệ lắm ai ơi
Đi mô cũng nhớ về đất nghệ
Mắt chớp rưng rưng miệng mỉm cười

                                                   (st)

ĐI TAXI

Lái xe: Tôi mở cửa xe là khai môn mở cửa
Vô lăng ở giữa là trung tâm chi gian
Khách khứa hai hàng là tự vi, tự tại
Tôi lái đi, lái lại là biến hóa vô cùng
Giúp người thong dong là cứu nhân độ thế

Nhà sư: Tôi bước lên chùa là khai môn mở cửa
Đức Phật ở giữa là trung tâm chi gian
Oản xếp hai hàng là tự vi tự tại
Tôi khấn đi vái lại là biến hóa vô cùng
Giúp người không công là cứu nhân độ thế

Tên trộm: Tôi bước ra tòa là khai môn mở cửa
Chánh án ở giữa là trung tâm chi gian
Thẩm phán hai hàng là tự vi tự tại
Tôi khai đi khai lại là biến hóa vô cùng
Các anh có cho tôi đi không là cứu nhân độ thế

Người ăn xin: Tôi mở bị ra là khai môn mở cửa
Nồi đất ở giữa là trung tâm chi gian
Bát sứt hai hàng là tự vi tự tại
Tôi xin đi xin lại là biến hóa vô cùng
Các anh có cho tôi đi không là cứu nhân độ thế

Nhân viên sứ quán: Cửa hàng mở ra là khai môn mở cửa
Tủ lạnh ở giữa là trung tâm chi gian
Quạt xếp hai hàng là tự vi tự tại
Tôi mua đi bán lại là biến hóa vô cùng
Giúp người không công là cứu nhân độ thế

Cô lao động xuất khẩu: Em tốc mấn (váy) lên là khai môn mở cửa
………..  ở giữa là trung tâm chi gian
………..  xếp hai hàng là tự vi tự tại
………..  lại là biến hóa vô cùng
Các anh có cho tôi đi không là cứu nhân độ thế
                                                  (ST)

HÔM QUA EM ĐI HÁI CHÈ


Hôm qua em đi hái chè
Gặp thằng phải gió, nó đè em ra
Van xin mãi, nó chẳng tha
Chẳng tha, nó nhét cái mả cha của nó vào,
Cho vào mới sướng làm sao
Ngày mai em lại lên cao hái chè
      
             (ST)

TÂM SỰ


Bạn hỏi: vì sao đất nước mình
Ngày đêm đói khổ đẻ vẫn kinh
Có khó gì đâu: vì bụng đói
 Đêm nằm bứt rứt chọc linh tinh

Có lẽ: Ngàn xưa đã thế này
Âu Cơ xưa để giống hôm nay
Đẻ cho nhiều lắm ăn không đủ
           Chúng vượt trùng dương kéo sang Tây

         Tôi kể : Ngày xưa chuyện Mỵ Châu
       Sính dùng của ngoại lấy chồng Tàu
Gái tơ vô ý trao thằng đểu
     Cha cáu: chặt đầu quăng biển sâu

      Chuyện cô lao động ở Liên Xô
Một tháng cô đi với mấy bồ
Tiền gửi về nhà lo trước đã
       Chữ trinh dẫu mất: có sao đâu

                Chân lý không tiền, thành “chân thọt”
   Nỗi buồn bỡi có ít đôla
   Ông đã sang đây là đánh quả
     Có tiền, ông mua cả nước Nga

Chủ Nhật, 6 tháng 11, 2011

VỢ MÌNH



Vợ là người chẳng họ hàng
Thế mà giờ  đẹp lại sang nhà mình .
Ngày đầu trông thật là xinh.
Mắt đen môi thắm đến đình cũng xiêu
Vợ ta ta quý ta yêu.
Kính vợ đắc thọ  là điều rất nên.
Tại vòng chung kết toàn cầu
Nhì trời nhất vợ đứng đầu bảng a.
Vợ là con của người ta .
Vợ là chăn ấm mùa đông .
Là vầng nước mát ngày không có tiền.
Vầng trăng vằng vặc trước hiên .
Đinh ninh xin giữ lời thề nộp lương
Vợ là kết sắt tủ tường.
Muốn mở phải nhả lời thương ngọc ngà .
Vợ là một đôi thùng loa.
Mỗi khi nàng giận cả nhà có giông.
Dáng như sư tử hà đông .
Bố con khép nép và không dám cười.
Vợ là bình gốm lâu đời .
Ai mua chẳng bán suốt đời nâng niu.
Vắng vợ có một buổi chiều .
Mà sao chống chếnh như diều đứt dây.
Mong cho sư tử về đây.
Dể đem tiếng hát làm say cả nhà




VỢ LÀ TRỜI

Lấy vợ xấu là bất tài
Lấy vợ đẹp là bất hạnh
Bị vợ bỏ là bất lực
Ế vợ là bất trí
Có vợ bé là bất nhân
Đánh vợ là bất lương
Vợ li dị là bất cẩn
Còn li dị vợ là bất lợi
Vợ chồng cãi lộn là bất hoà
Vợ ghen mà làm thinh là bất chấp
Vợ giận mà không nói là bất hợp tác
Vợ chồng giận nhau là án binh bất động
Vợ chồng đánh nhau là bất phân thắng bại
Bị vợ đánh mỗi ngày vẫn không sợ là bất khuất
Vợ chồng bên nhau mãi là bất tử
Đòi hỏi của vợ là bất tận
Đáp ứng đòi hỏi của vợ là bất tỉnh nhân sự
Ý vợ là bất di bất dịch
Áo vợ mặc là bất luận
Cơm vợ nấu là bất bàn
Đồ đạc của vợ là bất động sản
Em gái của vợ là bất khả xâm phạm
Khen gái đẹp trức mặt vợ là bất .....
Vợ được người ta khen nhiều là bất tiện
Vợ không cho lại gần là bất thường
Vợ không cho ngủ cùng là bất mãn
Léng phéng mà vợ bỏ qua là bất quá tam
Vợ bắt được quả tang (với em) là thiên bất dung tha
Vì vợ mà thi trượt là bất đạt
Vì vợ mà bỏ bạn là bất tín
Vì bạn mà không thương vợ là bất công
Vì vợ mà bỏ cha là bất hiếu
Vì cha mà phụ vợ là bất nghĩa
Tiền mà đem biếu cha vợ là bất kính
Tiền mà không đưa hết cho vợ là luật bất thành văn
Tiền đưa cho vợ với tiền vợ chi luôn là bất đẳng thức
          Nói chung lấy vợ là chuyện bất đắc dĩ
          Nhưng lại là chuyện bất khả kháng
                                                                                        ST

BÀI CA PHONG BÌ - LUÔN ĐÚNG

Cháo lươn - đậm đà hương vị xứ nghệ

Xứ Nghệ nổi tiếng với nhiều đặc sản đặc trưng cho một vùng đất gió lào cát trắng như Nhút Thanh Chương, Tương Nam Đàn, Cam Xã Đoài ... Tuy nhiên một đặc sản không thể bỏ qua của du khách thập phương đến với Xứ Nghệ đó là món Cháo Lươn, để rồi sau khi thưởng thức ai đi cũng lưu luyến nhớ hoài về cái hương vị thơm ngon đậm đà ấy.


Bát cháo lươn vàng rộm, thơm phức

Xứ Nghệ vốn nổi tiếng là vùng đất lươn với loại lươn đồng mình thon, thịt chắc, “hai vành” vàng bụng đen hơn hẳn lươn ở xứ khác. Lươn đã được chế biến khéo léo dưới những bàn tay tài hoa của người đầu bếp để thành bát cháo lươn đặc biệt mà “ không nơi mô có được”.


Lươn ở đây không mổ bằng dao mà dùng cật tre để rọc thịt lươn

Đầu tiên, lươn được làm sạch nhớt, đem luộc rồi gỡ lấy thịt. Lươn ở đây không mổ bằng dao mà dùng cật tre để rọc thịt lươn. Khâu chế biến tưởng chừng như đơn giản mà rất kỳ công. Nếu ở miền Nam, món ăn nấu từ thịt lươn bao giờ cũng đi liền với sản thì Nghệ An, đồng hành với lươn là nghệ. Màu vàng tươi của nghệ không chỉ đem lại cho thịt lươn vẻ hấp dẫn đặc biệt mà hương vị của nghệ còn làm cho thịt lươn thêm đậm đà, thơm, ngọt. Nghệ đã góp phần xua tan đi cái vị tanh cố hữu của lươn. Thịt lươn sau khi luộc chín được xào với nghệ, ớt băm nhỏ, hành phi, hạt tiêu và nhất là không thể thiếu được những cọng hành tăm chỉ mọc ở vùng Nghệ An, Hà Tĩnh. Cũng như nghệ, thứ hành tăm lá nhỏ xíu chỉ có ở vùng đất xứ Nghệ này không chỉ “làm đẹp” cho bát cháo sánh ngọt với màu xanh rất ngon mắt mà còn tạo cho cháo lươn Nghệ An có hương vị đặc biệt riêng bởi vị ngọt thơm, cay nồng rất đặc trưng. Khác với cách chế biến món cháo lươn ở Hà Nội, người chế biến cháo lươn ở Nghệ An không xào thịt lươn đến săn khô. Miếng thịt lươn được lọc to bản, vuông vức, khi xào xong vẫn mềm, ngọt, thấm đẫm vị thơm cay của hành, ớt, tiêu, óng ánh sắc vàng của nghệ, điểm màu xanh của lá hành tăm, lá răm, chỉ nhìn thôi cũng đủ thấy hấp dẫn.

Hành tăm-thứ gia vị đặc biệt của cháo lươn xứ Nghệ

Cháo cũng được nấu rất kỳ công, và đặc biệt. Người ta đạp đạp hoặc băm nhuyễn xương sống của con lươn, nấu lấy nước súp, rồi lọc bỏ xương vụn đi, sau đó mới đem ninh cháo. Nhờ có nước ngọt nấu từ chính xương sống của con lươn nên cháo lươn Nghệ An có vị ngọt rất riêng: đậm nhưng lại rất thanh, không thấy vị béo của mỡ, khác hẳn với vị ngọt của cháo nấu từ thịt gà hay xương lợn. Gạo để nấu cháo cũng được chọn kỹ lưỡng. Loại gạo tẻ nào ngon nhất mới được người Nghệ An chọn để nấu cháo lươn. Sự kỳ công của công đoạn ninh cháo thể hiện ở chỗ gạo phải được rắc từ từ để cháo không vón cục và người nấu tuyệt đối không được dùng đũ để cháo không bị nát hay bị nồng. Đặc biệt hơn nữa, người xứ Nghệ để nguyên hạt gạo mà ninh cháo chứ không giã nhỏ hay xay gạo thành bột. Cháo ninh thật kỹ, hạt gạo nở bung mà không nát, cháo sánh đều, không đặc cũng không loãng.


Loại gạo tẻ nào ngon nhất mới được người Nghệ An chọn để nấu cháo lươn

Khi ăn, người ta múc cháo ra bát, xúc một ít thịt lươn xào thơm phức, thêm một chút nước sốt vàng ngậy, một chút hành, răm và những mảnh hạt tiêu bắc li ti nhỏ mịn. Cháo lươn Nghệ An ăn với bánh mỳ rán giòn vàng ươm hay bánh mướt lạ miệng.

Nghệ làm xua tan cái vị tanh cố hữu của lươn

Món cháo lươn xứ Nghệ dù rất giản dị, chân phương bởi được nấu từ những sản vật gần gũi của đồng đất Nghệ An nhưng trở thành nét văn hoá đặc trưng cho vùng đất này, thành niềm nhớ, niềm thương của những người con xứ Nghệ khi xa quê để rồi mỗi khi trở về chưa thưởng thức được bát cháo lươn nóng hổi đậm đà với miếng bánh mỳ giòn tan là chưa trọn vẹn nỗi nhớ quê đau đáu. Và cháo lươn cũng để lại ấn tượng khó phai của người khách có dịp ghé qua miền Nghệ An nắng gió mà khi trở lại phải tìm ăn cháo lươn cho bằng được mà thôi.

(ST)